Rối loạn chức năng tuyến Meibomian (MGD): Nguyên nhân khiến quý vị bị khô mắt?
Rối loạn chức năng tuyến Meibomian có thể là một trong những vấn đề phổ biến nhất ở mắt mà quý vị chưa từng nghe đến.
Meibomian ("my-BOH-mee-an") đề cập đến một loại tuyến cụ thể ở mí mắt. Các tuyến Meibomian được đặt theo tên của Heinrich Meibom, bác sĩ người Đức, người đầu tiên mô tả và vẽ các hình vẽ các tuyến này vào năm 1666.
Có khoảng từ 25 đến 40 tuyến meibomian ở mí mắt trên và từ 20 đến 30 tuyến ở mí mắt dưới. Chức năng của các tuyến này là tiết dầu trên bề mặt của mắt. Loại dầu này giúp nước mắt không bay hơi quá nhanh.
Rối loạn chức năng tuyến meibomian (MGD) là tắc nghẽn hoặc một số bất thường khác ở các tuyến meibomian khiến các tuyến này không tiết đủ dầu vào nước mắt. Vì màng phim nước mắt trên bề mặt của mắt sau đó bay hơi quá nhanh, nên MGD liên quan đến hội chứng khô mắt. Nó cũng được kết nối với một vấn đề ở mí mắt được gọi là bệnh viêm bờ mi.
Một tên khác của rối loạn chức năng tuyến meibomian là "viêm tuyến meibomian".
Các yếu tố nguy cơ gây MGD
Có một số yếu tố có thể làm quý vị tăng nguy cơ bị rối loạn chức năng tuyến meibomian.
Giống như nguy cơ bị khô mắt, nguy cơ bị MGD tăng lên theo tuổi tác. Những người trên 40 tuổi có nguy cơ mắc bệnh này cao hơn đáng kể so với trẻ em hoặc thanh niên.
Rối loạn chức năng tuyến Meibomian (MGD) thường là nguyên nhân cơ bản của khô mắt.
Một nghiên cứu ở 233 người cao tuổi (91% số đó là nam giới; tuổi trung bình 63 tuổi) nhận thấy rằng 59% số người cao tuổi có ít nhất một dấu hiệu của rối loạn chức năng tuyến meibomian.
Nền tảng dân tộc của quý vị cũng đóng một vai trò. Một đánh giá sâu rộng về nghiên cứu đã công bố liên quan đến MGD cho thấy một số nghiên cứu đã phát hiện ra rằng có tới 69% dân số châu Á ở Thái Lan, Nhật Bản và Trung Quốc bị rối loạn chức năng tuyến meibomian. Bằng cách so sánh, các nghiên cứu khác đã phát hiện ra rằng chỉ có tới 20% số người da trắng không phải gốc Tây Ban Nha ở Hoa Kỳ và Úc bị MGD.
Trang điểm mắt là một nguyên nhân khác góp phần gây MGD. Kẻ mắt và các đồ trang điểm khác có thể làm tắc các lỗ của tuyến meibomian. Điều này đặc biệt đúng nếu quý vị không vệ sinh mi mắt thật kỹ và tẩy trang tất cả các vết trang điểm ở vùng mắt trước khi ngủ.
Một số nhà nghiên cứu tin rằng đeo kính áp tròng cũng có thể làm tăng nguy cơ bị MGD. Nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rằng những thay đổi của tuyến meibomian có liên quan đến việc đeo kính áp tròng và rằng ngừng sử dụng kính áp tròng trong tối đa sáu tháng không loại bỏ được những thay đổi này.
Nhưng vẫn chưa rõ liệu đeo kính áp tròng có thực sự gây ra rối loạn chức năng tuyến meibomian hay không và hầu hết các nhà nghiên cứu cho biết cần phải nghiên cứu thêm để xác định xem những người đeo kính áp tròng có nguy cơ bị MGD cao hơn hay không.
MGD được phát hiện như thế nào?
Các triệu chứng của rối loạn chức năng tuyến meibomian — đỏ mắt, cảm giác có sạn trong mắt, ngứa mắtvà mờ mắt — gần giống như những biểu hiện của hội chứng khô mắt.
Chỉ có chuyên gia chăm sóc mắt mới có thể biết chắc chắn quý vị có bị MGD hay không.
Một kỹ thuật đơn giản mà chuyên gia chăm sóc mắt của quý vị có thể sử dụng để phát hiện MGD là ép vào mí mắt của quý vị và do đó sẽ nặn phần bên trong của các tuyến meibomian ra. Quan sát những chất tiết này thường xuyên có thể giúp chuyên gia chăm sóc mắt được đào tạo xác định xem quý vị có bị rối loạn chức năng tuyến meibomian hay không.
Các tuyến Meibomian tiết ra chất dầu giúp ổn định màng phim nước mắt để giữ cho bề mặt của mắt ẩm và dễ chịu.
Vì rối loạn chức năng tuyến meibomian ảnh hưởng đến sự ổn định của màng phim nước mắt, chuyên gia chăm sóc mắt của quý vị cũng có thể kiểm tra chất lượng, số lượng và độ ổn định của nước mắt.
Một thử nghiệm phổ biến được gọi là thử nghiệm thời gian vỡ phim nước mắt (TBUT) hay còn gọi là đo độ bền vững của phim nước mắt. Thủ thuật đơn giản, không đau này bao gồm bôi một lượng nhỏ thuốc nhuộm lên phim nước mắt trên bề mặt trước của mắt quý vị. Sau đó chuyên gia chăm sóc mắt của quý vị kiểm tra mắt của quý vị bằng ánh sáng xanh coban (ánh sáng này khiến nước mắt của quý vị phát sáng) để xem màng phim nước mắt của quý vị mất ổn định (phá vỡ) nhanh như thế nào trên mắt quý vị.
Điều trị rối loạn chức năng tuyến meibomian
Trước đây, phương pháp điều trị điển hình được khuyến nghị cho MGD là chườm ấm lên mí mắt, sau đó là xoa bóp mí mắt. Mục tiêu của phương pháp điều trị này là làm tan chảy và loại bỏ bất kỳ chỗ dầu đặc nào làm tắc lỗ của các tuyến meibomian.
Chườm ấm và xoa bóp mí mắt thường không làm giảm các triệu chứng của MGD một cách hiệu quả.
Đáng tiếc là chườm ấm và xoa bóp thường không đủ để điều trị thích đáng vấn đề và khôi phục chức năng bình thường của các tuyến meibomian.
Một lựa chọn khác là thăm dò tuyến meibomian. Trong điều trị này, thuốc nhỏ mắt gây tê được dùng cho mắt của quý vị và chuyên gia chăm sóc mắt của quý vị sử dụng phần cuối của một dụng cụ cầm tay để thăm dò và làm giãn lỗ của các tuyến meibomian của quý vị (gần gốc lông mi của quý vị). Thủ thuật này khá hiệu quả, nhưng nó gây mệt mỏi và hơi khó chịu.
Các lựa chọn điều trị mới hiện đã có sẵn. Việc này bao gồm:
Một hệ thống xung nhiệt là một thiết bị y tế tại phòng mạch áp nhiệt lượng vừa đủ lên mí mắt để làm tan chảy chất sáp lắng đọng trong các tuyến meibomian. Đồng thời, nó tác động áp suất xung lên mí mắt để khai thông và vắt các phần bên trong của các tuyến ra.
Thiết bị gắn vào mí mắt trong buổi điều trị kéo dài 12 phút và hệ thống được thiết kế để không có truyền nhiệt hoặc áp suất từ mí mắt đến nhãn cầu của chính nó. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng một phương pháp xung nhiệt đơn trị liệu đã cải thiện đáng kể các chất tiết của tuyến meibomian và các triệu chứng khô mắt trong tối đa ba năm.
Hệ thống điều trị bằng nhiệt và ép sử dụng nguồn nhiệt dựa trên đèn LED di động, cầm tay để làm ấm bề mặt bên trong và bên ngoài mí mắt để làm tan chảy chất tiết dạng sáp bị mắc kẹt bên trong các tuyến meibomian.
Sau khi tác dụng nhiệt vừa đủ để làm tan các chất tiết, chuyên gia chăm sóc mắt của quý vị sẽ ép vào bờ mí mắt của quý vị để vắt các tuyến meibomian bị tắc trong khi trực tiếp quan sát quá trình này. Phương pháp điều trị này thường cần ít hơn tám phút.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng điều trị MGD bằng nhiệt và ép dẫn đến cải thiện đáng kể các dấu hiệu và triệu chứng của rối loạn chức năng tuyến meibomian và khô mắt ở thời điểm từ hai đến bốn tuần sau khi điều trị.
Miếng dán gia nhiệt bằng keo sử dụng một lần cũng được sử dụng để điều trị MGD. Các miếng dán được dán lên mí mắt bên ngoài và được kết nối bằng cáp với một thiết bị gia nhiệt nhỏ cầm tay, có thể tái sử dụng. Sau thời gian gia nhiệt 12 phút, chuyên gia chăm sóc mắt sử dụng kẹp vắt để bóp mí mắt để mở và dẫn lưu các tuyến meibomian bị tắc.
Một nghiên cứu thí điểm một hệ thống như vậy cho thấy đây là một lựa chọn điều trị hiệu quả đối với MGD và bệnh khô mắt, đồng thời nó làm giảm các dấu hiệu và triệu chứng của khô mắt kéo dài ít nhất 6 tháng. Không thấy có cải thiện nào như vậy trên nhóm bệnh nhân đối chứng sử dụng phương pháp chườm ấm tại nhà hàng ngày.
Các liệu pháp hỗ trợ tuyến meibomian
Một số chuyên gia chăm sóc mắt sẽ đề nghị phối hợp các phương pháp điều trị MGD và khô mắt. Các liệu pháp có thể được đề xuất để sử dụng cùng với các phương pháp điều trị ở trên bao gồm:
Ánh sáng xung cường độ cao (IPL). Phương pháp điều trị này, được các bác sĩ da liễu sử dụng trong nhiều năm để điều trị bệnh trứng cá đỏ, cũng đã được chứng minh là có hiệu quả trong việc làm giảm rối loạn chức năng tuyến meibomian và các triệu chứng khô mắt.
Điều trị IPL, áp dụng xung cường độ mạnh của ánh sáng nhìn thấy và tia hồng ngoại vào mí mắt, kéo dài khoảng 20 phút. Thông thường, nhiều buổi điều trị được lên lịch cách nhau khoảng một tháng.
Người ta tin rằng điều trị IPL làm giảm viêm ở mí mắt, trong trường hợp tắc nghẽn các tuyến meibomian. Một nghiên cứu ba năm về IPL cho thấy kết quả đầy hứa hẹn khi điều trị MGD, với 93% số đối tượng báo cáo hài lòng với mức độ cải thiện các triệu chứng khô mắt của họ sau một loạt các buổi điều trị IPL.
Mở ổ mí bằng phương pháp cơ học là một phương pháp điều trị tại phòng mạch cho bệnh viêm bờ mi cũng đã được chứng minh là làm giảm các triệu chứng của rối loạn chức năng tuyến meibomian. Dụng cụ cầm tay nhẹ nhàng chà sát bờ mí mắt bằng miếng bọt biển y tế xoay tròn. Việc tẩy tế bào chết này sẽ loại bỏ một lớp màng sinh học gây viêm nhiễm có thể hình thành trên mí mắt khiến các tuyến meibomian bị tắc nghẽn. Quá trình điều trị thường mất dưới 10 phút để làm sạch cả bốn mí mắt.
Mở ổ mí bằng phương pháp thủ công. Trong phương pháp điều trị này, chuyên gia chăm sóc mắt của quý vị sử dụng một dụng cụ cầm tay để loại bỏ chất cặn, gọi là keratin, và các mảnh vụn khác có thể bám vào bờ mí mắt và làm tắc các lỗ của tuyến meibomian. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng lấy vảy đóng cặn ở mí đã làm giảm đáng kể các triệu chứng khô mắt và chức năng tuyến meibomian sau khi làm thủ thuật một tháng.
Thuốc nhỏ mắt kháng khuẩn. Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng thuốc nhỏ mắt kháng khuẩn đã giúp giải quyết rối loạn chức năng tuyến meibomian. Trong quá trình khám mắt, chuyên gia chăm sóc mắt của quý vị sẽ tư vấn cho quý vị liệu đây có phải là một lựa chọn tốt cho quý vị hay không.
Thuốc nhỏ mắt Cyclosporine. Cyclosporine là một loại thuốc điều chỉnh đáp ứng miễn dịch của cơ thể theo một cách cụ thể. Thuốc này thấy trong một số loại thuốc nhỏ mắt kê đơn dùng để xử trí các triệu chứng khô mắt.
Thực phẩm chức năng Omega-3. Một số chuyên gia chăm sóc mắt khuyên quý vị nên dùng bổ sung acid béo omega-3 trong chế độ ăn uống như một phương pháp điều trị bổ trợ cho một trong các phương pháp điều trị MGD ở trên. Chế độ ăn giàu omega-3 cũng có thể làm giảm nguy cơ bị các đợt rối loạn chức năng tuyến meibomian trong tương lai. Có vẻ như những axit béo thiết yếu này có thể giúp ngăn chặn viêm liên quan đến MGD và giảm nguy cơ tích tụ chất sáp trong các tuyến meibomian.
Hãy gặp chuyên gia chăm sóc mắt
Chỉ chuyên gia chăm sóc mắt mới có thể biết chắc chắn liệu quý vị có bị rối loạn chức năng tuyến meibomian hay không và đưa ra các phương án điều trị MGD tốt nhất cho nhu cầu cụ thể của quý vị.
Trang được xuất bản trong Thứ Tư, 18 tháng 8, 2021